Sever 1 Sever 2
129

Kĩ thuật bán đồ lót của nữ nhân viên gợi cảm

Tôi sẽ đưa em về nhà.Thịnh Hạ mơ hồ cảm thấy lời nói bây giờ của anh với lời hứa lần đầu tiên không giống nhau.Trước kia là mang cô đi.Bây giờ lại biến thành đưa cô về nhà.Em chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời tôi là được. Một lúc lâu sau anh mới nhanh chóng rời khỏi, chống đỡ trên lưng của cô rồi bắn ra.Thịnh Hạ bị mảng tinh dịch nóng bỏng kia phủ lên, nóng đến mức cô khẽ kêu ra tiếng: Nóng quáThân thể thiếu nữ trắng nõn nằm trên tấm ga giường màu đen, trên lưng là ấn ký màu đỏ vô cùng bắt mắt, tinh dịch màu trắng ngà chảy dọc sau lưng, cảnh tượng dâm mỹ không chịu nổi.Lạc Hàn Đông chỉ cảm thấy bụng dưới lại có một ngọn lửa đang muốn bùng lên, anh dời tầm mắt, đi vào một phòng tắm bên cạnh, tắm qua loa một hồi, sau đó ra ngoài thay quần áo.Thịnh Hạ ở trên giường đã ngồi dậy, khóe mắt đỏ lên, ở chỗ cô ngủ còn đặt một quyển Hoàng tử bé ở đó.Lạc Hàn Đông không nhìn cô nữa: Tắm rửa sạch sẽ rồi lên.Anh đi lên căn phòng trên mặt đất.Thịnh Hạ chỉ có thể chịu đựng một bụng tủi thân, vội vàng tắm rửa thay quần áo rồi leo lên bậc thang một cách ngoan ngoãn.Trong tay còn cầm theo quyển Hoàng tử bé kia.Người đàn ông đã ngồi trước bàn máy tính, gõ bàn phím lách cách.Trên bàn trà đặt hai phần bữa sáng.Anh vẫn chưa động vào.Thịnh Hạ rất đói, cô không đợi Lạc Hàn Đông nữa, tự mình lấy một phần ăn trước.Cô cho rằng trước đó anh Đông chạm vào cô là bởi vì ăn nhầm thứ gì đó, tinh thần có hơi không bình thường. Hứa Phi Nhan sợ hãi vỗ ngực, sau đó lặng lẽ kéo Thịnh Hạ về chỗ ngồi: À mà quên chia sẻ một tin tức trọng đại cho cô biết nè.Vài đồng nghiệp bên cạnh cũng hưng phấn chen tới.Thịnh Hạ tự giác vểnh tai lên nghe.Đại ma vương của chúng ta Hứa Phi Nhan lộ ra một nụ cười đầy vẻ mờ ám: Anh ta bị một người phụ nữ đè ngủ Ha ha ha ha ha ha haThịnh Hạ: Cô giật giật môi, vô cùng chột dạ mà cười gượng.Hứa Phi nhan còn đang thích thú chia sẻ tình báo mà cô ấy nghe ngóng được: Vào ngày cuối tháng năm, tôi thấy trên cổ anh ta toàn là dấu răng ha ha ha Tuyết Nhi à cô nói xem có phải hay không,Lưu Tuyết gật đầu: Chuẩn luôn, tình hình chiến đấu đầy ác liệt.Thịnh Hạ: Vào ngày cuối tháng nămĐó là cái hôm sau ngày sinh nhật của cô.Thịnh Hạ đỏ mặt đến mức cúi gằm đầu xuống, không dám tham dự vào cuộc buôn dưa của mấy cô gái, trái lại Hứa Phi Nhan thấy cô không nói lời nào, còn tưởng là cô đang ngại ngùng nên hỏi một câu: Cô ngây thơ thật đó nha, đừng nói là chưa abcxyz với bạn trai bao giờ đấy, bán đồ lót Thịnh Hạ chưa bao giờ dám nói về chủ đề này với người khác bao giờ nên mặt đỏ tía tai ngay lập tức, không đáp lại được gì mà còn bị Hứa Phi Nhan cười nhạo hồi lâu.Giờ tan tầm buổi tối, khi những người khác đều đã về hết, chỉ còn mỗi Thịnh Hạ ở đó thu dọn đồ đạc một cách lề mề, đợi tất cả mọi người trong văn phòng đều tan làm, cô mới nhẹ nhàng bước vào phòng làm việc của Lạc Hàn Đông.Hễ người đàn ông này bận rộn là sẽ quên cả thời gian, Thịnh Hạ ngồi trên sô pha, vừa đợi vừa nghĩ lung tung, rất nhanh thôi sẽ đến Tết Trung thu nên cô muốn về quê một chuyến để biếu chút quà cho ông bà nội.Lát nữa, cô định sẽ đi siêu thị. Nhưng rồi cô lại nhanh chóng đến nhặt nó lên.Cô nhớ tới câu chúc mừng sinh nhật ở trên giao diện di động trước khi tắt máy kia, nhớ tới hình ảnh lúc người đó đỡ một dao cho cô, mắt anh đen láy, lóng bàn tay còn đang nhỏ máu mà nói với cô: Xuống xe.Người kia đúng là rất xấu xa nhưng anh cũng đã cứu cô.Thịnh Hạ nhắm mắt lại, lần nữa ném di động vào thùng rác, giống như muốn vứt hết tất cả ký ức không tốt đẹp đó khỏi đầu mình.

View more