Sever 1 Sever 2
178

Tàu nhanh cùng với em yêu trong nhà nghỉ

Dù sao tôi tốt xấu gì cũng từng đi học mấy năm, tuy phải mất hai ngày để tìm hiểu được, nhưngKhông đợi anh ấy nói xong, Lạc Hàn Đông đã thản nhiên nói: Tôi sợ anh tự nhốt mình trong văn phòng bí bách dễ phát bệnh nên mới lặng lẽ mang theo ít nước vào cho mát mẻ.Hàn Gia Phàm: Mẹ nó chứ Hàn Gia Phàm tức giận đến mức bật cả từ mắng người ở trên mạng ra miệng: Lạc Hàn Đông Cậu có cần sỉ nhục người khác như vậy khôngGương mặt Lạc Hàn Đông lãnh đạm: Nhanh đi ra ngoài đi, đừng lãng phí thời gian của tôi nữa.Hàn Gia Phàm quay lại chỗ sô pha vừa ngồi: Tôi nói cho cậu biết, hôm nay tôi âm thầm đi theo Thịnh Hạ, thấy cô ấy đi tản bộ với bạn trai, lúc về đến cửa nhà, hai người còn hôn nhau đấy.Anh ấy còn chu môi lên, làm ra tư thế hôn môi.Vừa dứt lời, Lạc Hàn Đông bất ngờ đạp một cước vào bàn, anh nhìn Hàn Gia Phàm với ánh mắt u ám: Anh ồn ào quá.Hàn Gia Phàm thấy anh tức giận như vậy, suy đoán trong lòng bỗng chốc sáng tỏ. Nằm ôm Dung trên giường, tôi vừa xuýt xoa đôi gò ngực căng mịn của nàng vừa hỏi: Ba mẹ em lần này giận to nhỉ, lên đến tận đây ở.Dung đáp: Anh biết tính mẹ em mà, mẹ giận thì cãi thế thôi chứ dỗ ngọt là ngoan ngay, tàu nhanh nhưng ba đời nào nói được lời nào ngon ngọtBa không biết thì em phải nhắc chứ, cứ để ba đi bỏ bê việc vườn tược hoài sao mình mẹ lo nổi.Nhưng chuyện riêng của ba mẹ, em nói thì kỳ lắmCó gì mà kỳ, người ta nói con gái là người tình bé nhỏ của bố nha, người tình bé nhỏ giúp bố làm lành với người tình lớn thì hay rồi Vừa nói, tôi vừa xoa ngực vừa luồn tay xuống sờ soạng âm vật Dung để kích thích nàng.Có vẻ như chiêu vừa kích dục vừa dẫn dắt này rất có tác dụng, chẳng mấy chốc, dâm thủy đã ướt tay tôi, Dung có hơi ngọ nguậy nhưng không hề kéo tay tôi ra, chắc nàng đang chìm trong ý tưởng thử làm người tình nhỏ bé của cha ruột mình.Đắn đo một hồi, Dung khẽ nói: Vậy để mai em nói với ba thửTôi giục: Mai cái gì, lỡ mai ba anh lên thì mất dịp, anh thấy giờ em cứ sang nói với ba điDù vậy nhưng còn mất thêm nữa tiếng phân vân, vợ tôi mới chịu đứng dậy, khoác một lớp áo khoác mỏng bên ngoài đầm ngủ rồi sang gõ cửa phòng bố nàng.Còn tôi, sau khi Dung đi, tôi liền ngồi dậy háo hức mở máy tính lên, chả là gần đây có lắp một hệ thống camera kết hợp ghi âm bí mật trong phòng ngủ dành cho khách, chuyện này chỉ có vợ chồng tôi biết.Khi màn hình quan sát mở lên thì đã thấy Dung ngồi cạnh bố nàng, phòng bật đèn sáng, camera ghi hình rất rõ ràng. Mợ vào đây để cô ấy đo cho mợ.Kim Khả Khả đưa người vào nói với Từ Nhuyễn: Từ Nhuyễn, hôm qua tôi nói sẽ đưa mợ tôi đến đây, mợ tôi đã đến, cô đo cho mợ ấy đi.Bởi vì Từ Nhuyễn không có số đo ba vòng cho nên dù có làm xong cũng không biết có thể mặc được hay không, vì thế lúc này cầm thước đi đến muốn đo cho bà ấy, thời điểm tận mắt nhìn thấy vị phu nhân này có chút sửng sốt, không biết tại sao lại có cảm giác quen thuộc, nhưng cô tuyệt đối xác định rằng không có khả năng quen bà ấy, dù sao từ nhỏ cô đều ở vùng nông thôn lạc hậu mà lớn lên.Cô không hề quen biết những người có tiền, kiếp trước hay kiếp này cũng như thế, cho nên cô cũng không quan tâm đến cảm giác quen thuộc này.Vị phu nhân kia nhìn cô cũng cảm thấy kỳ lạ, hai người cùng nhìn nhau, là kinh ngạc, cảm giác rất đỗi thân quen.Nhưng không hề nói gì, Từ Nhuyễn chào hỏi bà một tiếng, tiến lên lấy số đo cho bà ấy.Miệng Kim Khả Khả nói không dứt hỏi vị phu nhân kia: Mợ, mợ thấy quần áo trên người cô ấy có đẹp không Con thấy quần áo rất ổn nha Cho nên con nói cô ấy làm cho mợ một bộ, cái này là tự tay cô ấy làm đấy.Vị phu nhân kia nhìn thoáng qua gật đầu, vừa lòng nói: Không tồi, kiểu dáng này rất hợp với các cô nương như bọn con, mặc vào rất đẹp, nếu có thời gian thì làm cho Hoài Ân một bộ, đứa nhỏ Hoài Ân kia từ nhỏ đã yêu thích cái đẹp, được mặc quần áo đẹp chắc chắn sẽ rất vui vẻ.Mấy hôm trước ta vừa cùng nó đi dạo ở cửa hàng bách hóa, thiếu chút nữa muốn dọn sạch cửa hàng của người ta đấy, cậu con rất thương nó, cái gì cũng mua cho nó, một ngăn tủ nhét không hết, nhưng cậu con vẫn cứ chiều chuộng nó vô pháp vô thiên, nói ngăn tủ nhét không hết đồ thì mua cái tủ to hơn, một phòng tất cả đều là quần áo của nó.Từ Nhuyễn nghe được lời này nếu nói không hâm mộ thì là giả, từ nhỏ đến lớn do hoàn cảnh trong nhà khó khăn nên cũng không dám mua quần áo, mẹ cô không cho, nói trong nhà đói khổ đồ ăn còn không có thì làm sao cho tiền cô mua quần áo mặc đây.Quần áo từ nhỏ đến lớn đều là của chị họ không mặc nữa hoặc lớn tuổi không hợp nữa vậy nên mới cho cô, tất cả đều là mặc lại quần áo cũ. Ngồi chưa đến nửa tiếng thì nhanh chóng đứng lên, cầm di động đi ra ngoài.Hàn Gia Phàm lén lút đi theo.Lạc Hàn Đông bắt xe đến căn nhà mới thuê của Thịnh Hạ.

View more