Sever 1 Sever 2
115

Tôi đã bị nữ quản lý ép quan hệ như thế nào

Hay thế này đi, nửa tiếng sau tôi sẽ gọi lại cho cô để xác nhận lần nữa là cô vẫn an toàn, có được không,Thịnh Hạ có hơi tuyệt vọng, cô cố nén sợ hãi cúp điện thoại.Ngoài cửa quả nhiên truyền đến tiếng cười của tên đàn ông: Sao không gọi đi, Điện thoại đã kết nối chưa,Thịnh Hạ tìm kiếm số điện thoại trong danh bạ, gọi điện cho đàn anh, vừa bấm số vừa hô lớn về phía cửa: Bạn trai tôi lập tức tới ngayỒ, bạn trai, Bọn hắn thảo luận với nhau: Không phải nói không có bạn trai sao,Không có bạn trai, cô ta toàn ở một mình. Mua đồ vật này không có túi nilon đựng, ông chủ lấy giấy gói bọc cho bọn họ, Quý Trình mua ba gói băng vệ sinh, ông chủ nói muốn 6 đồng.Từ Nhuyễn bị 6 đồng này làm cho hoảng sợ, sao lại đắt như thế, cô lôi tay Quý Trình nói: Anh Trình, quá đắt, 6 đồng đấy, không mua nữa, em dùng cái kia được rồi, không sao, đều có tác dụng như nhau.Mỗi tháng tiền lương 70 đồng của anh còn phải đưa cho gia đình, rồi cộng thêm tiền mua rau, tiền nấu nướng, cũng phải tiết kiệm một khoản, bản thân còn phải giữ lại chút tiền, nếu cứ tiêu 6 đồng trong một ngày thì tiền tiêu trong tháng còn lại bao nhiêu chứ, 6 đồng tiền đau xót chết nha, đầu năm nay một hào cũng có thể mua được nhiều thứ.Quý Trình móc tiền từ túi ra đưa cho ông chủ: Không có việc gì, em dùng cái kia không sạch sẽ, dùng đồ này tương đối tốt, anh thấy trong bộ đội có người anh em, vợ cậu ấy là giáo viên, cô ấy dùng cái này, ở trong thành phố anh xem qua thấy cô ấy đến hợp tác xã cung tiêu mua thứ này, vợ cậu ấy nói phụ nữ nên dùng đồ này, em dùng cái này, không việc gì, thứ này ở đây khan hiếm, đắt là điều bình thường, tiền tiêu anh vẫn còn đủ.Từ Nhuyễn xấu hổ cũng không còn cách nào khác, hai người lôi lôi kéo kéo, rốt cục vẫn mua, mọi người đi ngang qua đều tò mò nhìn hai bọn họ, cho nên Từ Nhuyễn vẫn là phải lấy xuống, tự mình bỏ vào bên trong giỏ rau.Sau đó, Từ Nhuyễn cùng với Quý Trình rời đi, lúc đi chợ mua một ít thịt mang về nhà, làm đồ ăn đêm, Từ Nhuyễn vô cùng xấu hổ, trước đây cô cũng kiếm được ít tiền từ công việc bán thời gian, nhưng lại dùng số tiền đó để cưới vợ cho em trai và sửa lại tầng trệt ở nhà, cho nên tiền tích cóp gì đó cô không còn.Về đến nhà Từ Nhuyễn thay băng vệ sinh, đời trước mỗi khi Từ Nhuyễn đến kinh nguyệt đều trốn Quý Trình, anh cũng không biết, cho nên không mua cho cô thứ này, kiếp trước sau khi băng vệ sinh được phổ biến trên diện rộng cô mới được dùng loại rẻ nhất.Hiện tại được quay về mọi thứ đã thay đổi, đi vào nhà vệ sinh lộ thiên bên kia thay, nhà vệ sinh ở đây đều là loại lộ thiên, bên ngoài đó có một phòng nhỏ, sau đó kéo một vải mành lên thành nhà vệ sinh.Cô thấy dùng khá tốt, so với vải bông kia thoải mái hơn nhiều, trở về phòng, nữ quản lý Quý Trình đưa túi tiền cho cô, cô thấy trước mặt có nhiều tiền, nghi hoặc hỏi anh: Đây là gìQuý Trình đưa tiền đặt vào tay cô nói: Tiền lương tháng này của anh chưa có, đây là tiền tiêu vặt còn dư lại cộng với tiền anh tích cóp được, anh mỗi tháng đều đưa cho gia đình 20 đồng, ừm, một phần dành dụm được đều đưa cho nhà mẹ đẻ em làm lễ hỏi, chỉ còn lại từng này, về sau tiền lương hàng tháng đều đưa cho em.Từ Nhuyễn nghe lời này cảm thấy xấu hổ, không muốn lấy, đưa tiền lại cho anh: Không, anh đưa em quá nhiều, anh cầm lấy đi, đưa em một chút tiền ở nhà là được, em ở đây, cũng không cần tiêu nhiều, anh ở thành phố mới cần dùng nhiều.Nghe vậy, Quý Trình nghĩ đến điều gì, đưa tiền đặt trong túi cô nói: Bây giờ em là nàng dâu đã gả cho anh, quản tiền của anh là điều hiển nhiên, tiền đưa hết cho em, anh lấy tiền ở chỗ em cũng như thế. Cô khóc lóc nỉ non nói: Ngày mai tôi sẽ từ chức, từ nay về sau tôi sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa.Ánh mắt của người đàn ông rơi trên khuôn mặt ngập ngụa nước mắt của cô, anh kìm nén dục vọng cúi đầu hôn lên đôi mắt ngấn nước đó, giọng hơi khàn: Tôi không phải người tốt, Vậy tại sao lúc đó em lại ôm chặt lấy tôi,Thịnh Hạ nhớ lại khoảng thời gian đó, vừa cảm thấy khó chịu lại cảm thấy xấu hổ, dứt khoát nói: Lúc đó khác, cho dù có là người lạ mặt đến cứu tôi, tôi cũng sẽ ôm anh ta như vậy.Bầu không khí đột nhiên thay đổi.Những mập mờ ái muội đã bị phủi sạch, chỉ còn khí lạnh u ám bao phủ.Đôi mắt đen láy của Lạc Hàn Đông bình tĩnh nhìn cô một lúc, đột nhiên cong môi nở nụ cười tự giễu: Được rồi.Anh nhìn Thịnh Hạ nói: Đi ra ngoài.Thịnh Hạ xoay người rời khỏi, cô không muốn ngủ trong văn phòng của anh, cũng không muốn ngủ trên ghế sô pha của anh, cô đành quấn chăn của anh đi đến cửa thang máy.Thuê tạm một phòng trong khách sạn để ngủ cũng được, miễn là không ở cùng người đàn ông đó.Giọt nước mắt tủi nhục cứ thế lăn dài trên má.Cô biết, anh Đông tìm đến cô cũng chỉ để làm loại chuyện kia.Sau lưng truyền đến tiếng bước chân, Thịnh Hạ không quay đầu lại, người đó ném một chiếc áo sơ mi cùng với quần rồi quay người rời đi.Thịnh Hạ ôm lấy bộ quần áo, như ngửi thấy mùi cơ thể của người đàn ông thoang thoảng quanh đây.Cô ném quần áo xuống mặt đất, trước khi vào thang máy, cuối cùng cũng không nhịn được mà chạy ra nhặt lại.Cô ngủ trong khách sạn chưa được 5 tiếng thì phải dậy thu dọn đồ đạc về ở căn hộ đang thuê, thu dọn xong thì đến gặp chủ nhà trả lại phòng, phí bồi thường thiệt hại và vi phạm hợp đồng tốn không ít.Đêm qua anh Đông đánh người đã đập phá nhiều đồ trong phòng, ghế bị vỡ tan, cửa bị hai anh em Triệu Hà cạy hỏng trước đó rồi, trên sàn nhà và tường đều là máu. Hắn hoảng hốt, vội vàng cho dừng xe lại giải thích: Anh Đông anh nghe em nói, loại thuốc này không có tác dụng phụ, chỉ giúp anh hưng phấn lên chút thôi.

View more